Nguyễn-Xuân Nghĩa - Việt Báo Ngày 140227
Mạnh vì gạo, bạo vì tiền - mà cả hai đều thiếu cả hai
* Dân Ukraine "biểu đồng tình" tại Crimea, dưới lá cờ của mẫu quốc Nga - Ngày 24 vừa qua *
Sau ba tháng biến động có máu đổ,
Ukraine bước qua giai đoạn chuyển tiếp - là bình thường hóa sinh hoạt chính trị
trong hoàn cảnh bất thường về cả an ninh lẫn kinh tế: xứ sở có đầy tai ương này
đang bị nguy cơ vỡ nợ. Ở bên ngoài thì gặp họa ngoại xâm.
Sau một Thế vận hội hào nhoáng, Tổng thống
Vladimir Putin gặp thất bại tại Ukraine, lập tức phản công bằng cách
biểu dương sức mạnh quân sự: Nga là cường quốc quân sự chứ không tầm thường, thế giới Âu-Mỹ chẳng nên
coi nhẹ sau vụ Ukraine.
Chúng ta hãy lạnh lùng điểm quân tính số xem
chuyện thực hư của tình trạng cực kỳ bất thường này.
***
Tại Ukraine, vừa lên nhậm chức thì chính
quyền lâm thời, tức là còn non yếu, báo động thế giới rằng xứ này có thể bị vỡ
nợ và cần 35 tỷ đô la, tương đương với 20% Tổng sản lượng cỡ 175 tỷ.
Một cách cụ thể thì hàng tháng, Ukraine phải
thanh toán một tỷ đô tiền nhập cảng khí đốt của Nga, mà nội Tháng Giêng thì đã mất
hơn một tỷ trả nợ và một tỷ bảy tung ra để cấp cứu đồng bạc bị mất giá 15%. Dự
trữ ngoại tệ bị hao hụt nặng nên chỉ đủ cho vài tháng nhập cảng, hay đủ cho việc
trả nợ cả năm nay, là 17 tỷ. Vì vậy, đã có tin đồn là chính quyền hết tiền trả
lương bổng và hưu liễm. Đúng lúc đó, Bắc Kinh nhanh nhảu báo tin là đòi Ukraine
trả nợ ba tỷ đô la!
Trong một thế giới bình thường thì
Ukraine có thể trông cậy vào 15 tỷ đô la của Nga và 20 tỷ đô la của Quỹ Tiền tệ
Quốc tế IMF để tạm thoát cơn hoạn nạn. Nhưng thế giới này không bình thường.
IMF và các nước trong Liên hiệp Âu châu đều
đồng ý – như đã từng – là cho Ukraine vay tiền để cứu nguy kinh tế với điều kiện
là phải cải cách cơ chế quá lệch lạc, đầy chứng tật tham ô đã có từ thời xã hội
chủ nghĩa. Với những khó khăn hiện nay của khối Euro, Liên Âu không thể đòi người
dân của mình thắt lưng buộc bụng để cứu nguy các đại gia hay tài phiệt Ukraine.
IMF cũng có những quy tắc viện trợ cấp cứu để chữa bệnh chứ không nuôi bệnh.
Người ta có thể thông cảm với lập trường
khắt khe đó.
Nhưng khi chế độ của các đại gia và tài phiệt
vừa cáo chung, chính quyền lâm thời tại Kiev vẫn phải lo cho nạn nhân của chế độ
này. Và có thoát cơn nguy khốn thì mới nói đến việc chấn chỉnh. Đang lúc thập tử
nhất sinh trên giường bệnh mà đòi bệnh nhân kiêng cữ và tập chạy một mình thì đấy
là "giải phẫu không có thuốc mê" - và sẽ làm chính quyền lâm thời lập
tức lâm nạn!
Phía bên kia, đầu gấu Putin quả là có hứa
cho vay 15 tỷ Euro nhưng cũng với điều kiện.
Điều kiện đó là chối từ việc hội nhập với
Âu Châu mà bước theo Nga vào Liên minh Quan thuế Âu-Á. Chế độ Viktor Yanukovich
chọn hướng đó nên mới gặp chống đối, và ra lệnh nã súng vào dân nên mới bị lật đổ.
Khi biến động xảy ra, Nga đã giải ngân ba tỷ thì lập tức xiết lại hầu bao nên
15 tỷ đô la vẫn treo lơ lửng, trong quỹ hưu bổng của dân Nga.
Không chỉ xiết nợ và đòi tiền một xứ láng
giềng vừa ra khỏi bóng rợp của mình, Putin còn chứa chấp lãnh tụ Viktor
Yanukovich bị Ukraine truất phế và truy nã, và biểu dương khí thế côn quang của
mình. Đó là cuộc thao dượt quân sự được thông báo hôm Thứ Tư 26.
***
Theo chiều kim đồng hồ, Liên bang Nga có
bốn Quân khu, mỗi Quân khu do một Thượng tướng ba sao làm Tư lệnh. Quân khu miền
Nam nằm giữa Hắc hải và biển Caspian – bên trong có Hạm đội Hắc hải tại bán đảo
Crimea; Quân khu miền Tây nằm tiếp giáp với Ukraine, Belarus, ba nước Cộng hoà Baltic
và Phần Lan, kéo lên mạn cực Bắc, bên trong có thủ đô Moscow; Quân khu miền Trung
trải rộng từ miền Tây qua Trung Á đến Tây Bá Lợi Á; Quân khu miền Đông là cả
khu vực Viễn Đông tiếp cận với Trung Quốc, Tây Thái Bình Dương và tiểu bang
Alaska của Mỹ. Lối tổ chức này là do Vladimir Putin ấn định từ năm 2010 trở về
sau khi tiến hành cải cách quân sự.
Hôm Thứ Tư 26, trong khi Ukraine tần ngần
đếm lại két bạc cạn đáy thì Tổng thống Putin rồi Tổng trưởng Quốc phòng, là Thống
tướng bốn sao Sergei Shoigu, ra lệnh tập trận tại Quân khu miền Tây và Quân khu
miền Trung, "để trắc nghiệm khả năng ứng chiến của quân đội Nga - chứ không
liên hệ gì đến tình hình Ukraine".
Trong cuộc cờ này, Putin dàn ra 150 ngàn
quân, 90 chiến đấu cơ, 880 chiến xa, 1200 đại pháo và hơn trăm trực thăng. Nhưng
các đơn vị của Quân khu miền Nam và tại Crimea thì "án binh bất động",
dù trụ sở Quốc hội Crimea đã bị phe thân Nga chiếm đóng và phất cờ lung tung. Dĩ
nhiên là cờ Nga.
Trong quá khứ, chuyện thao dợt gọi là thường
kỳ ấy chẳng có gì là bất thường, nếu nó không mở màn cho một vụ xâm lấn quân sự.
Hồi Tháng Tám năm 2008, trước khi Putin đưa quân vào hai khu vực tự trị của Georgia
là Abkhazia và Nam Ossetia, Quân khu Bắc Caucasus của Nga cũng đã tập trận nhiều
lần!
Rút kinh nghiệm Georgia - điều bất ngờ
cho Hoa Kỳ và Liên Âu thời ấy, than ôi - người ta thấy ngoài trò diễu võ, Putin
còn có ngón đòn "con dấu", khắc bằng củ đậu: Nga rộng tay đóng dấu chứng
nhận quốc tịch và thẻ thông hành Nga cho công dân của hai Cộng hoà Abkhazia và
Nam Ossetia. Sau đó, các "công dân mới" của Nga kêu cứu Moscow đổ quân
vào bảo vệ trước nguy cơ đàn áp của Chính quyền Georgia tại Tbilisi.
Lần này, Putin cũng chuẩn bị con dấu cho
dân Ukraine thân Nga tại bán đảo Crimea.
Vì vậy, dù Putin và Shoigu đều nói cuộc
thao dợt không liên quan gì tới Ukraine và dù Quân khu miền Nam chưa tham dự,
người ta vẫn thấy hoài nghi. Putin có thể muốn tái diễn chuyện Georgia.
Lạc quan hơn theo lý luận phản chiến hay
chủ hòa phổ biến tại Mỹ, thì có thể ông ta chỉ muốn nhắc Tây phương và các lân bang, rằng
Liên bang Nga thời này hết là nước Nga suy yếu của 15 năm trước.
Ngày nay, Nga đã có thừa khả năng quân sự
để trở lại vị trí cường quốc toàn cầu. Trước tiên là để hoàn thành năm nhiệm vụ
chiến lược do Putin đề ra cho quân đội từ cuộc cải cách năm 2010: 1) tôn trọng
luật lệ quốc tế, 2) trong một thế giới đa cực (thay vì độc bá của Mỹ!), 3) duy
trì sự hữu hảo với các nước, 4) mà vẫn bảo vệ mạng sống và nhân phẩm của công dân
Nga - ở bất cứ nơi nào, và 5) xây dựng ảnh hưởng trong các khu vực trọng yếu
cho quyền lợi của Liên bang Nga. Màn biểu dương quân sự lần này chỉ cần khẳng định
năm tôn chỉ có vẻ hiếu hòa kể trên.
Nhưng khốn nỗi hai khoản sau cùng - bảo
vệ kiều dân và ảnh hưởng - đều hứa hẹn chuyện nháng lửa.
Đó là khi kiều dân Nga kêu cứu tại
Crimea và khi Tây phương (Hoa Kỳ, Liên Âu và Minh ước NATO) lại đòi quảng bá những
giá trị tinh thần của Âu Châu vào sáu nước miền Đông còn nằm trong quỹ đạo Nga,
là Georgia, Ukraine, Armenia, Moldovia, Belarus và Azerbaijan!
Số là một năm sau khi Putin đẩy lui đà Tây
tiến của Georgia, năm 2009, Liên Âu phát huy sáng kiến xây dựng thế đối tác với
miền Đông (Eastern Partnership) do Ba Lan và Thụy Điển đề nghị, với hậu quả ngày
nay là gây biến tại Ukraine, và đe dọa "công dân Nga" tại Crimea....
Vì vậy, sau quyết định của Nga tại Crimea
và hai Quân khu, các Ngoại trưởng Ba Lan, Hoa Kỳ, hay Tổng trưởng Quốc phòng Đức
cùng Tổng thư ký NATO, v.v... đều lên tiếng cảnh báo. Và các Tổng trưởng Quốc phòng
của 28 thành viên NATO mời nhau họp hành ngày 27 tại Bruxelles. Chắc là sẽ có
những tuyên bố nảy lửa như pháo ran.
Trong một bài bình luận ỡm ờ ("Lãnh
đạo từ sau lưng quần chúng"), người viết có gợi ý là Tổng thống Barack
Obama nên lập tức qua Bruxelles vào ngày 24 vừa qua để vừa hạ nhiệt tại Ukraine
và nói chuyện phải quấy với Putin. Dĩ nhiên là Obama bận chuyện khác và cương
quyết lãnh đạo từ sau lưng quần! Chưa kể là còn cần Putin giải quyết cho mình hồ
sơ Syria và Iran, quan trọng hơn cho nước Mỹ của ông ta.
Đúng lúc đó, lúc này, Tổng trưởng Quốc phòng
Mỹ lại đề nghị cắt ngân sách và giảm quân số Bộ binh tới mức... Tiền chiến, trước
Thế chiến II và thời Chiến tranh lạnh. Lạ chưa?
Cho nên, sau những phát biểu ồn ào, thì Liên
Âu sẽ ngỡ ngàng và Ukraine lại bẽ bàng, và Putin có thể "thu hồi" Crimea
do Nikita Krushchev lỡ dại trả cho Ukraine vào năm 1954.
Rồi sẽ nuốt trọn một khối u là của người Thát Đát - dân Tatars, gốc
Thổ, theo Hồi giáo. Họ là dân bản địa từng bị Stalin tàn sát và đánh đuổi
khỏi Crimea, ngày nay không yên tâm khi thấy Nga lại đòi tiếp thu Crimea. Khi bị đàn
áp, họ có thể nghĩ tới, và tìm đến, các đồng đạo là trong sáu nước Cộng hoà Hồi giáo ở
giữa Hắc hải và biển Caspian, trong đó có nhiều đám dân quân hay khủng bố đòi
quyền tự trị!
Ngoài Crimea, dân Ukraine tại các nơi khác cũng không hèn, như họ đã chứng tỏ trong lịch sử và ba tháng biến động vừa qua. Nếu Ukraine bị Putin thôn tính thì họ cũng sẽ nổi dậy, và cho nước Nga nếm mùi chiến tranh du kích, phá hoại và nổi dậy...
Nhưng trước khi gạt lệ cho dân Ukraine đáng
thương và đáng kính, thì cũng nên công bằng nhìn vào hầu bao của Putin
trong canh bạc có vẻ xả láng này.
***
Từ năm năm nay, Vladimir Putin có tham vọng
hiện đại hóa quân lực và mở tầm ảnh hưởng ra khỏi khu vực truyền thống của Đế
quốc Nga. Tham vọng dễ hiểu của một cường quốc đã vang bóng một thời. Vang bóng
một thời vì quân lực Nga chưa ra khỏi di hại cộng sản: có vẻ rất mạnh trên nền
móng kinh tế rất yếu (nghe cứ như chuyện Trung Quốc thời nay!)
Sau 15 năm cố gắng của Putin, từ 1999 đến
nay, quân lực Nga vẫn thuộc loại lạc hậu, về trang bị, kỹ thuật và khả năng. Muốn
có cái lực cao bằng cái thế, Putin vẫn phải chọn ưu tiên là gạo hay súng, kinh
tế hay an ninh. Như các lãnh tụ Xô viết, ông ta đã chọn. Và càng tự tin là làm được
khi Tổng sản lượng của Nga đã tăng hơn gấp bảy trong 10 năm, từ hơn 300 tỷ năm 1995
đến nay là 2.200 tỷ.
Nhưng chuyện cụ thể là sẽ phải gia tăng
ngân sách quốc phòng chừng 700 tỷ đô la trong 10 năm, so với 90 tỷ hiện nay. Với
điều kiện là dầu thô vẫn trên trăm bạc một thùng. Ngân sách quân sự của Nga được
dự phóng trên kịch bản là dầu thô ở mức 117 đô la. Là chuyện hết còn! Chưa kể là
63 trong 83 địa phương của Nga, từ các tỉnh, oblast đến các nước Cộng hoà linh
tinh, đều bị bội chi, mắc nợ và có thể vỡ nợ nếu không được trung ương cấp cứu.
Ngoài giới hạn về ngân sách, phải tăng đến
độ hụt hơi như Mikhail Gorbachev đã gặp sau mấy thập niên duy ý chí của Leonid
Brezhnev, Putin còn bị kẹt là... thiếu người.
Khả năng trưng binh có hạn cho một dân số
bị lão hóa, mà nếu có tăng lương lính để tuyển người thì kẹt ngân sách. Nga thiếu
300 ngàn để giữ quân số ở mức 800 ngàn như trù tính. Chi tiết bất ngờ ấy là con
bài rất bèo trong canh bạc.
Giới hạn thứ ba còn chết người hơn. Hệ
thống trang bị quân sự của Nga bị lỗi thời ít ra một phần tư. Ba phần tư là tàn
dư sản xuất từ thời Xô viết. Vào năm 2010, cChỉ tiêu của Putin là trong 10 năm
phải hiện đại hóa được 70%, mỗi năm nâng cấp 11% cho tới năm 2020. Chưa nói đến
yếu tố kỹ thuật hay công nghệ chiến tranh, cả một hệ thống tiếp liệu và sản xuất
võ khí của Nga vẫn bị ngộp trong quy cách Xô viết, và quyền lợi cục bộ đính kém
từng phẩm vật.
Nói theo ngôn ngữ cờ bẻo, đấy không là
con tẩy xì mà là tẩy sất. Lá bài lủng.
Cho nên, Liên bang Nga của Putin có thể
uy hiếp Ukraine và thậm chí thôn tính bán đảo Crimea. Nhưng nếu muốn vươn ngang tầm
cao thời đại thì sẽ lại bắt trớn Liên Xô. Vì lực bất tòng tâm nên hụt hơi mà chết.
Khi ấy, chúng ta mới nhớ đến cuộc thi đua võ trang cuối thời Chiến tranh lạnh. Ngày
nay, nếu những người hữu trách tại Hoa Kỳ mà suy tính như vậy thì quả là ác liệt.