Thứ Tư, tháng 1 01, 2014

Kinh Tế Việt Nam Trong Thế Giới 2014

Nguyễn Xuân Nghĩa & Vũ Hoàng, RFA Ngày 140101
"Diễn đàn Kinh tế"
Cải cách sớm hơn Trung Quốc thì ra khỏi quỹ đạo Trung Quốc

000_Hkg9227507-305.jpg
* Ảnh chụp từ bên trong hầm Thủ Thiêm vượt sông Sài Gòn ở TPHCM hôm 19/11/2013. AFP* 



Trong chương trình đầu tiên của năm 2014, Diễn đàn Kinh tế sẽ tìm hiểu về vị trí kinh tế của Việt Nam đặt vào bối cảnh kinh tế toàn cầu. Bối cảnh ấy là gì? Đâu là những đổi thay so sánh với tình hình của những năm trước? Những đổi thay ấy có gì là thuận lợi hay lại tạo thêm vấn đề mới cho kinh tế Việt Nam? Xin kính mời quý thính giả theo dõi phần trao đổi của Vũ Hoàng với chuyên gia kinh tế Nguyễn Xuân Nghĩa....

 

Liều thuốc đổ bệnh  

 

Vũ Hoàng: Xin kính chào ông Nghĩa trong buổi phát thanh đầu năm 2014 của mục Diễn đàn Kinh tế. Thưa ông, chúng tôi được biết là ông phụ trách tiết mục này từ năm đầu tiên hoạt động của ban Việt ngữ Đài Á Châu Tự Do, phát thanh vào ngày Tết Đinh Sửu năm 1997, với mục đích phân tích vấn đề kinh tế của Việt Nam trong bối cảnh kinh tế toàn cầu, nhất là Châu Á, với những kinh nghiệm mà Việt Nam có thể học được từ các quốc gia khác.

Trong buổi phát thanh đầu năm và với tinh thần vừa tổng kết tình hình đã qua vừa đưa ra những dự đoán cho năm tới, chúng tôi xin đề nghị ông phân tích cho thính giả của chúnh ta hoàn cảnh của kinh tế Việt Nam trong bối cảnh kinh tế thế giới. Xin ông trước hết nói về bối cảnh đó.

Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Năm 2014 đánh dấu bước ngoặt của kinh tế toàn cầu sau sáu năm khá đặc biệt kể từ nạn Tổng suy trầm năm 2008. Trong giai đoạn suy trầm chung của thế giới, nhiều biện pháp kích thích khá bất thường đã được đưa ra, đứng đầu là Hoa Kỳ và Trung Quốc. Bây giờ, các biện pháp sẽ lần lượt được thu hồi, nên những gì đã thấy trước đây sẽ không còn nữa và đấy là điều các nước, kể cả Việt Nam, nên tự chuẩn bị để tránh bị biến động bât ngờ.

Khi kinh tế suy trầm như một cơ thể bị suy yếu thì người ta có biện pháp kích thích như bơm thuốc bổ, nhưng nếu bơm quá nhiều và trong giai đoạn quá lâu thì đấy là liều thuốc đổ bệnh. Nguyễn-Xuân Nghĩa

- Về bối cảnh chung thì trong năm 2014, kinh tế toàn cầu ra khỏi suy trầm nhưng chưa tìm lại tốc độ tăng trưởng tốt đẹp thời trước năm 2007. Như Quỹ Tiền tệ Quốc tế dự báo đà tăng trưởng 2013 là gần 3% và qua năm 2014 là 3,6% thay vì hơn 5% như trước. Chi tiết đáng chú ý là định chế này đã sáu lần giảm thấp dự báo vì thực tế không được sáng sủa như họ đã tính. Điều ấy cho thấy người ta rất khó đoán một cách chính xác và vẫn nên chờ đợi nhiều bất trắc.

- Chuyện thứ hai về bối cảnh, khối công nghiệp hoá Âu-Mỹ-Nhật đã có chỉ dấu hồi phục dù chưa mạnh. Trong khối này, Hoa Kỳ dẫn đầu với đà tăng trưởng có thể mấp mé 3%. Ngược lại, các nền kinh tế đang lên không được khả quan như vậy, đứng đầu vẫn là Trung Quốc với đà gia tăng từ mức 7,8% bị đánh sụt xuống 7,3%. Trong khung cảnh đó, đà tăng trưởng của Việt Nam sẽ ở khoảng 5,4%, so với bình quân là hơn 7% trong những năm từ 1995 đến 2007 thì đấy là vấn đề.

Vũ Hoàng: Như ông vừa trình bày thì dù tình hình chưa thật tốt đẹp, hai nền kinh tế dẫn đầu vẫn lần lượt thu hồi các biện pháp kích thích, vì sao lại như vậy và ảnh hưởng của điều ấy là gì?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Như chúng ta có trình bày nhiều lần trên diễn đàn này, khi kinh tế suy trầm như một cơ thể bị suy yếu thì người ta có biện pháp kích thích như bơm thuốc bổ, nhưng nếu bơm quá nhiều và trong giai đoạn quá lâu thì đấy là liều thuốc đổ bệnh.

- Từ sáu năm qua, Mỹ tăng chi và đi vay để kích thích kinh tế khiến gánh nợ của quốc gia tăng từ 62% lên tới 100% của Tổng sản lượng GDP và gây khủng hoảng chính trị về bội chi ngân sách mà kỳ trước chúng ta nhắc tới như một rủi ro của Hoa Kỳ. Song song, Ngân hàng Trung ương Mỹ cũng cắt lãi suất tới số không và bơm ra một lượng tiền cao gấp ba so với sáu năm trước. Biện pháp bất thường, quá mạnh và kéo dài quá lâu có thể thổi lên bong bóng đầu tư nên sẽ phải được thận trọng thu hồi khi tình hình thất nghiệp có cải thiện.




000_Hkg9228230-250.jpg

Ảnh chụp bên bờ sông Sài Gòn ở TPHCM hôm 19/11/2013. AFP PHOTO.

Vũ Hoàng: Xin ông cho hỏi ngay một câu về nguy cơ đổ bệnh của biện pháp này là gì?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Lãi suất duy trì quá thấp và quá lâu dễ thổi lên bong bóng mà lại không khuyến khích tiết kiệm vì được tiền lời quá ít. Quan trọng hơn vậy, biện pháp bơm tiền có nâng lợi tức của các hộ gia đình tới 60% trong sáu năm qua mà kinh tế lại chẳng tăng nhiều như vậy và thất nghiệp chưa giảm. Điều ấy có nghĩa là người có tiền hoặc giới đầu tư thì lời lớn mà thành phần trung lưu và người nghèo vẫn chưa khá. Liều thuốc có thể đổ bệnh vì thổi lên bong bóng về kinh tế và gây bất công về xã hội. Một quốc gia thuộc loại dân chủ nhất, đang có một đảng lãnh đạo theo xu hướng xã hội mà lại gặp vấn đề này thì đấy cũng là điều nên suy ngẫm khi liên tưởng đến trường hợp Việt Nam.

Vũ Hoàng: Chúng ta bước qua trường hợp Trung Quốc mà ông đã nhiều lần nhắc tới. Xứ này đã kích thích kinh tế ra sao và đang gặp vấn đề gì mà phải giảm dần việc kích thích đó?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Trường hợp Trung Quốc lại còn tệ hơn thế vì đã chẳng có dân chủ mà chiến lược kinh tế của một đảng xưng danh xã hội chủ nghĩa còn đào sâu bất công xã hội trong khi gây thất quân bình trầm trọng trong cơ chế. Về biện pháp kích thích, Trung Quốc đã ào ạt bơm tiền vào kinh tế qua ngả tín dụng và lượng tiền lưu hành đã tăng thêm hơn 170%, là con số kinh hoàng nên dễ thổi lên lạm phát. Đó là nói về lượng, về phẩm thì những kênh bơm tiền lại không phân minh và khó kiểm kê rủi ro, bên trong là khối tín dụng của ngân hàng chui. Đa số khách nợ lại là doanh nghiệp nhà nước và công ty đầu tư của chính quyền địa phương. Vì vậy, kinh tế Trung Quốc bị nguy cơ khủng hoảng tài chính, đi cùng lạm phát và bể bóng đầu tư nên chính quyền Bắc Kinh đã có quyết định nâng lãi suất để giảm dần lượng tín dụng bơm ra. Chi tiết cần nhớ hơn cả là biện pháp kích thích lớn lao ấy không đóng góp gì cho đà tăng trưởng bền vững và từ năm nay trở đi, lãnh đạo còn phải chuyển hướng và điều chỉnh lại toàn bộ cơ chế.

 

Viễn ảnh kinh tế năm 2014


Vũ Hoàng: Thưa ông, trong bối cảnh chung như vậy, tương lai rồi sẽ ra sao kể từ năm nay?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Tôi thiển nghĩ rằng nếu kể từ năm 2008, người ta đã kích thích kinh tế trong sáu năm liền với lượng tiền rất lớn thì khi cần thu hồi, biện pháp đảo ngược sẽ khó hoàn tất êm thắm qua vài năm ngắn ngủi mà có thể kéo dài bảy tám năm, thậm chí cả chục năm. Đấy là lẽ thứ nhất để mình nhìn ra chuyện lâu dài. Trong ngắn hạn thì khi hai đầu máy kinh tế của thế giới cùng xiết lại lượng tiền đã bơm ra và nâng lãi suất thì các thị trường thế giới đều dễ bị biến động.

- Cụ thể là vì lãi suất quá rẻ tại Mỹ, tư bản từ thị trường Hoa Kỳ đã chảy qua nhiều xứ khác, kể cả Việt Nam, có khi là dưới dạng người ta gọi sai là "kiều hối". Khi lãi suất tăng bên Mỹ thì đô la lên giá và dòng tiền nóng chảy ngược về Mỹ nên vừa có tác dụng suy trầm sản xuất cho xứ khác, vừa gây rủi ro khủng hoảng về ngoại hối. Vì thế, viễn ảnh kinh tế năm 2014 của các nước đang phát triển, trong đó có Việt Nam, sẽ là mức tăng trưởng thấp hơn, bất trắc nhiều hơn.

Viễn ảnh kinh tế năm 2014 của các nước đang phát triển, trong đó có Việt Nam, sẽ là mức tăng trưởng thấp hơn, bất trắc nhiều hơn. Nguyễn-Xuân Nghĩa

- Sau cùng, dù ngần ngại đưa ra dự báo, tôi vẫn nghĩ là các nước đang phát triển tại Á Châu đều có chung một xu hướng là tích trữ vàng. Cho nên dù giá vàng thế giới có hạ từ năm 2012 làm nhiều mỏ vàng bị lỗ và đóng cửa, số cầu về vàng của các quốc gia này vẫn tăng. Từ năm 2014, vì Hoa Kỳ sẽ xiết tiền, các nước bị chấn động về ngoại hối và còn gặp nguy cơ lạm phát nên vàng vẫn là phương tiện tàng trữ tài sản được họ chiếu cố. Điều ấy có nghĩa là giá vàng sẽ tăng trong nhiều năm tới và tôi cho là tăng mạnh vì nhiều mỏ vàng đóng cửa đã làm giảm số cung.

Vũ Hoàng: Chúng ta trở lại chuyện Việt Nam trong bối cảnh dài kể từ năm 2014 trở đi. Thưa ông, Việt Nam nên chú ý đến những điều gì khi thế giới chung quanh đang xoay chuyển như vậy?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Tôi xin được nhắc lại là trong giai đoạn lâu dài đó, kinh tế Trung Quốc sẽ không tìm lại đà 
tăng trưởng 9-10% của quá khứ mà chỉ được 7% là mừng. Việt Nam cũng vậy, đà tăng trưởng trên 7% đã thấy từ 1995 đến năm 2007 sẽ không còn nữa, may lắm thì được 5%. Người ta có thể rút tỉa được những điều gì trong khung cảnh đó?

- Thứ nhất và như diễn đàn này của chúng ta nhiều lần trình bày, mọi quốc gia nghèo đói đều có cơ hội tăng trưởng cao nếu chuyển hướng kinh tế theo quy luật tự do hơn và nếu học hỏi được từ các quốc gia tiên tiến. Nhờ vậy, xứ nào cũng hy vọng vươn lên từ quá khứ lầm than và lầm lạc, nhưng chỉ được trong mươi mười lăm năm là cùng. Việt Nam đã có cơ hội đó kể từ năm 1995.

- Thứ hai, khi có cơ hội gọi là "cất cánh" như vậy, các nước đang lên phải nhìn vào phẩm chất của tăng trưởng và tạo điều kiện phát triển vững bền hơn, qua việc cải tổ cơ chế lạc hậu cũ. Đa số các nước đi sau lại không như vậy mà cứ tưởng đà tăng trưởng này sẽ kéo dài, vì vậy, dù mức sống người dân có cải thiện so với ngày trước, cả nước vẫn chưa vươn lên trình độ gọi là có lợi tức cao, như các nước tiên tiến khác. Họ rơi vào cái bẫy của lợi tức trung bình, chỉ là loại quốc gia trung bình. Việt Nam gặp tình trạng đó và nếu không rút tỉa bài học thì ở lại đó khá lâu.

Vũ Hoàng: Ông giải thích thế nào về hoàn cảnh này của Việt Nam?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Sau cả chục năm sai lầm với ảo tưởng xã hội chủ nghĩa, Việt Nam chỉ đổi mới từ năm 1992 sau khi Liên Xô tan rã, đấy là điều đáng tiếc nếu so với các lân bang. Sau đó, Việt Nam hội nhập vào khối ASEAN và tái lập quan hệ ngoại giao với Hoa Kỳ từ năm 1995 và quả nhiên là bắt đầu cất cánh với tốc độ tăng trưởng hơn 7%. So với quá khứ của mình thì đấy là một thay đổi tốt đẹp hơn nhưng so với các nước Đông Á thì chưa là gì cả.

- Sau khi ký kết Hiệp định Thương mại với Mỹ vào năm 2001 rồi gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới vào năm 2007, Việt Nam có nhiều cơ hội cải cách dứt khoát hơn trên cái trớn cao hơn, mà lại để hụt. Kết quả là một sự hồ hởi sảng vào năm 2008 với nhiều đợt khủng hoảng về giá cả và ngoại hối, khi thế giới lại bị Tổng suy trầm. Mãi đến năm 2011 Việt Nam mới chịu công nhận là phải sửa sai, nhưng việc tái cơ cấu ba lĩnh vực kinh tế được để ra từ hai năm qua vẫn tiến hành quá chậm, trong khi nền kinh tế lại tích lũy thêm nhiều vấn đề mới trong hệ thống ngân hàng và doanh nghiệp nhà nước và y như Trung Quốc, lại có tình trạng bất công cao hơn.

Vũ Hoàng: Câu hỏi cuối, ông tổng kết và dự đoán thế nào về tình hình năm 2014 này?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: - Đầu tiên, so với thế hệ lãnh đạo thời cách mạng thì lớp người lãnh đạo ngày nay không ác bằng mà lại giỏi kiếm tiền hơn. Đấy không là một lời khen hay một chuyện đáng mừng vì người dân xứng đáng có một tương lai khác. Trong giai đoạn sắp tới, tình trạng sa sút của Trung Quốc khi họ phải chuyển hướng có tạo ra cơ hội thuận tiện hơn cho Việt Nam, là điều ta sẽ tìm hiểu thêm trong những kỳ tới, với điều kiện là lãnh đạo kinh tế của Việt Nam phải cải cách nhanh hơn Trung Quốc. Cải cách như thế nào thì quốc tế đã nói tới và tôi nghĩ rằng giới cầm quyền cũng biết, nhưng mình cũng sẽ nhắc lại.

- Rốt cuộc, Việt Nam sẽ qua thời kỳ tăng trưởng thấp hơn trước, theo kiểu mình hay nói là "ăn ít no lâu". Đầu năm mới, tôi xin kính chúc là đảng ăn ít hơn, cho người dân được no lâu hơn.

Vũ Hoàng: Xin cám ơn ông Nghĩa về cuộc trao đổi này và xin hẹn tuần tới sẽ lần lượt tìm hiểu về những cơ hội và  thách thức cho kinh tế Việt Nam.



15 nhận xét:

  1. Thưa giáo sư, em là một độc giả trung thành của diễn đàn này và rất ngưỡng mộ giáo sư từ lâu. Em rất thich thú bài này nhưng có vài điểm thắc mắc, mong giáo sư giải đáp. Thứ nhất, giáo sư và nhà báo Vủ Hoàng đều thừa nhận nước Tàu là một trong hai "nền kinh tế dẫn đầu" và "đầu máy kinh tế của thế giới".Trước đây, giáo sư từng nhấn mạnh là chúng ta không thể lấy GDP làm thước đo sức mạnh kinh tế của một quốc gia. Nếu vậy, chúng ta nên dựa vào đâu để có thể nói Tàu là cường quốc kinh tế có khả năng dẩn dắt thế giới trong khi đồng Yuen không phải là một ngoại tệ mạnh ? Em thấy hai thập niên trước, Tàu yếu xìu, thế giới vẩn mạnh giỏi. Ngày nay, Tàu mạnh giỏi thì thế giới yếu xìu ! Em không biết nước Tàu kéo ai và giúp gì cho thế giới. Thứ nhì, em không hiểu tại sao mấy cái QE lại nâng household income trong thời gian qua trong khi tiền lương và giờ làm không tăng bao nhiêu. Nói cách khác, hiệu quả từ biện pháp bơm tiền, theo em thấy, khác với tăng chi công ich công cộng, nó không nhằm tăng household income, nhưng chỉ có thể tăng giá trị asset phải không giá sư?
    Em rất thích những bài viết của giáo sư vì nó rất giá trị và phong phú đến nổi tưởng như không phải một người viết mà phải là một nhóm nghiên cứu. Em cũng không biết tại sao có quá ít bạn đọc tham gia cho ý kiến. Năm mới chúc giáo sư sức khỏe dồi dào và vạn sự như ý.
    Kính.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trong sáu năm qua, Hoa Kỳ và Trung Quốc là hai nền kinh tế đã bơm tiền nhiều nhất để kích thích sản xuất nên cũng tạo ra những lệch lạc khá bất thường, mà vì kéo dài quá lâu lại trở thành chuyện bình thường cho nhiều người. Khi nói đến việc hai xứ này giảm dần và thu hồi biện pháp kích thích, tôi muốn nhấn mạnh đến biến động sắp tới sẽ lại gây hốt hoảng.

      Nên chú ý là việc thu hồi và đảo ngược biện pháp kích thích từ 2008 đến 2013 sẽ không hoàn tất trong một năm mà kéo dài nhiều năm, có khi cả chục năm. Và Trung Quốc không hạ cánh nhẹ nhàng đâu. Vì vậy sự biến động sẽ có chiều hướng gay gắt hơn.

      Chuyện về thực lực kinh tế Trung Quốc, tôi đã phân tích nhiều lần và sẽ còn nói nữa. Dù đồng Yuan của họ chưa là ngoại tệ lưu hành tự do và là phương tiện dự trữ phổ biến, nhưng lượng hàng hóa mua vào bán ra của nền kinh tế hơn tỷ người cũng ảnh hưởng đến các nền kinh tế khác, "là đầu máy" trong ý nghĩa đó.

      Cám ơn Lê Minh đã theo dõi tiết mục khô khan này.

      Chúc mừng năm mới.

      Nghĩa

      Chuyện Hoa Kỳ, không là trọng tâm của mục kinh tế trên đài RFA, tôi sẽ trình bày nơi khác, vào dịp khác. Và giải thích vì sao biện pháp kích thích lại nâng lợi tức các hộ gia đình hơn 60% trong khi chỉ nâng sản lượng có 6% (sau khi giảm trừ lạm phát) và chưa đẩy thất nghiệp về mức 6-6,5% như người ta trông đợi.





      -

      Xóa
    2. Trong một kỳ sau, dịp khác, tôi sẽ trình bày về nghịch lý của kinh tế Mỹ (vốn không là chủ điểm của mục kinh tế trên đài RFA) và chuyện QE lại có tác dụng như vậy.

      Cám ơn Lê Minh đã theo dõi tiết mục khô khan này.

      Và chúc mừng năm mới!

      Nghĩa

      Xóa
  2. Dear Bác Nghĩa !
    Cháu có một chút thắc mắc muốn trao đổi với bác về việc nhận định về giá vàng trong năm 2014 này !
    Như Bác nhận định vàng vẫn là xu hướng tích trữ vàng khi phân tích là giá vàng sẽ tăng trong năm 2014 và những năm tiếp theo. Cháu nghĩ ngược lại là năm 2014 này thì giá vàng sẽ có xu thế giảm so với năm 2013 tức là giá nó sẽ xuống thấp hơn mức 1200usd/oz.
    Như bác phân tích là nguyên nhân chính của việc giá vàng sẽ tăng trong năm 2014 là cung của vàng thấp khi các công ty vàng phá sản và không hoạt động. Cháu không có thông số về số lượng các công ty vàng phá sản trong năm 2013 ( Cháu hi vọng bác đưa ra số liệu ), tuy nhiên trong năm 2013 Trung Quốc là nhà sản xuất vàng nhiều nhất thế giới với 430 tấn ( vượt 10% so với năm 2012 ). Ngoài ra, trong năm 2013 quỹ tín thác vàng lớn nhất thế giới SPDR quyết định không chọ vàng là hàng hóa tích trữ khi cho bán 500 tấn . Điều đó cho thấy nguồn cung về vàng trong năm 2014 khá dồi dào .
    Ngoài ra, khi FED quyết định cắt giảm gói QE3 trong năm 2013 và có thể cho dừng gói QE3 trong năm 2014. Kinh tế Mỹ trong năm 2013 có nhiều dấu hiệu tích cực ( GDP trong quý III tăng trưởng 4,1% ) .Chính vì vậy nên nó sẽ đẩy giá USD trong năm 2014 này lên cao. Và giá vàng thường chạy ngược chiều với giá USD. Và cháu nghĩ USD mới là tài sản để các nước và các tổ chức tài chính chọn để tích trữ trong năm 2014 .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi rất dè dặt khi nói về chuyện vàng vì nội dung quá phức tạp.

      Trong năm qua, vàng mất giá chừng 25%, đó là giá "vàng giấy" trao đổi trên thị trường tài chánh.

      Cùng lúc đó, cổ phiếu của các công ty đào vàng - cung cấp vàng thật, khác vàng giấy - lại sụt hơn 50%, lần đầu tiên họ bị lỗ từ 13 năm nay. Vì vậy, nhiều mỏ vàng đã bị đóng vì hết lời và điều ấy sẽ ảnh hưởng đến số cung, rồi đến giá vàng, trong tương lai.

      Khi nói đến vàng, đa số chúng ta nghĩ đến vàng miếng hay vàng lá cầm được trong tay - nó khác với vàng giấy, paper gold. Trong khi giới có tiền đầu tư "vào vàng" thì mua đồng tiền vàng, gold coins, cũng cầm được trong tay để gửi vào két bạc trong ngân hàng - hơi khác với bà con ta!

      Trong năm tới, biện pháp giảm đà kích thích tại Hoa Kỳ, và Trung Quốc trong mức độ thấp và chậm hơn, sẽ gây rất nhiều biến động trên các thị trường tài chính, nhất là ở các nước đang phát triển. Khi có biến, phản ứng của nhiều nơi sẽ lại là mua vàng!

      Hãy nghiệm ra sự hốt hoảng ấy khi thấy cổ phiếu tại Hoa Kỳ sụt mạnh trong vài tháng tới, là nghịch lý khi kinh tế Mỹ đã hồi phục mạnh hơn trước.

      Trung Quốc có thể sản xuất ra vàng nhưng có cho lưu hành số vàng đó ở bên ngoài không? Không, dân Tầu vẫn sẽ trữ vàng. Và Ấn Độ vẫn là nơi mua vào nhiều nhất....

      Sau Tết, có khi ta nói chuyện vàng!

      Anyway, Happy New Year!

      NXN



      Xóa
  3. Vâng ! Cháu hi vọng sau Tết Bác sẽ nói chuyện thêm về vàng ! Còn thật sự cháu chỉ nghĩ là những gì Bác phân tích ở trên phải cần có thời gian mới kiểm chứng được !

    Nhân dịp năm mới, cháu chúc bác sức khỏe dồi dào, nhiều niềm vui và hạnh phúc !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thành ơi, buồn cười quá, đúng ngày thị trường Mỹ mở cửa đầu năm thì cổ phiếu sụt và vàng lên giá!

      NXN

      Xóa
  4. Cháu là độc giả lâu năm các bài phân tích, bình luận kinh tế của bác ( từ hồi còn ở trang web cũ). Năm mới cháu xin chúc bác Nghĩa và gia đình mạnh khỏe, hạnh phúc, có nhiều niềm vui trong cuộc sống.
    Xin chân thành cám ơn bác đã cung cấp những phân tích, ý kiến, thông tin về kinh tế thế giới và về tình hình kinh tế chính trị tại Việt Nam.
    Ở Việt Nam những nơi cung cấp thông tin, ý kiến hay phân tích trái chiều như vậy hầu như không có nên những bài viết của bác giúp ích những người đang sống ở Việt Nam rất nhiều

    Trả lờiXóa
  5. Hết Thái Lan, giờ lại đến Campuchia, ông hàng xóm của Việt Nam có loạn. Tình hình ở Thái Lan thì cháu ko rõ lắm, nhưng ở Campuchia cháu thấy có vẻ giống giống với các cuộc cách mạng ở Bắc Phi và Trung Đông. Liệu có sự can thiệp của Mỹ vào Campuchia và có liên quan tới chiến dịch chuyển trục sang Thái Bình Dương của Mỹ ? Mong một ngày bác giải ảo vấn đề này. Chúc bác và gia đình một năm mới mạnh khỏe và hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi không nghĩ là Hoa Kỳ đã hoặc sẽ can thiệp ngay vào chuyện Campuchia, nước Mỹ có nhiều ưu tiên và lúng túng ở nơi khác!

      Kỹ nghệ may mặc tại Campuchia chỉ đóng góp có 1% vào trị giá xuất khẩu toàn cầu. So với 4,8% của Bangladesh hay 3,2% của Việt Nam thì còn rất nhỏ, nhưng vẫn là niềm hy vọng vì đem lại 80% xuất khẩu cho quốc gia, dù điều kiện lao động của công nhân vẫn còn quá tệ.

      Trong năm 2013, Chính quyền của Hun Sen đã tranh thủ công nhân ngành này khi tăng mức lương tối thiểu từ US$61 lên 80 và hôm 24 Tháng 12 dự trù tăng lên 95 đồng kể từ mùng một Tháng Tư thì bị phản đối bằng đình công: Công nhân đòi tăng lên 160 đồng. Chính quyền bèn nhượng bộ, và quyết định tăng lên 100 đồng. Sự nhượng bộ ấy khiến công nhân và đảng đối lập của Sam Rainsey coi như thắng lớn nên đòi hơn nữa.

      Bạo động bùng nổ và sẽ đe dọa ngành may mặc của xứ này nếu lương tối thiểu tăng quá mạnh, so với $30 tại Bangladesh, $78 bên Lào, từ 89,3 đến 127 đồng tại Việt Nam. Công nhân đòi lương cao, mà năng suất thấp và sẵn sàng biểu tình bạo động thì thiên hạ chạy qua... Lào, Việt Nam. Những hãng xưởng đang muốn rút khỏi Trung Quốc vì lương đắt (từ $250 đến 300 ở các tỉnh duyên hải) thì sẽ không vào Campuchia.

      Sau khi cầm quyền quá lâu và nuôi dưỡng tham nhũng (y như tại Turkey) nếu Chính quyền Hun Sen mà ra lệnh đàn áp thì chết còn nhanh hơn nữa. Nhưng sau đó ra sao?

      Chuyện còn dài và ta sẽ còn giải ảo....

      NXN

      Xóa
    2. Anh Nghĩa thân
      Tôi là Vũ Đăng Khuê sống ở Nhật, từng là người "dưới quyền" anh trong quá khứ, không biết anh còn nhớ? Tôi vốn theo dõi mục kinh tế này đã lâu và rất thích về những bình luận của anh. Có một câu hỏi, tôi đã được trả lời nhưng vẫn không thấy đả thông. Nếu được mong anh hướng dẫn.
      Nhật Bản bây giờ số nợ về trái phiếu đã đến mức cao nhất đến nay, hình như khoảng 1000 cho (1 cho là 10,000 triệu yen). Kinh tế khó khăn như thời buổi này thì việc phải phát hành công khố phiếu là điều đương nhiên, tuy nhiên vào những lúc kinh tế Nhật cực thịnh nhất tại sao vẫn phải phát hành công khố phiếu? Như thế mình hiểu thế nào là kinh tế cực thịnh? Phát hành khoản công khố phiếu ít nhất là cực thịnh? Hay là thế nào? Mong anh hướng dẫn.
      Khuê

      Xóa
    3. Tôi vẫn còn nhớ Khuê bên Nhật chứ.

      Xin cho khất vài ngày sẽ có dịp trình bày về kinh tế Nhật, trong đó có chuyện đi vay, hay phát hành công khố phiếu. Đang cố hoàn tất tờ Xuân Việt Báo ở bên này nên hơi bận.

      Chúc vui đầu năm.


      Nghĩa

      Xóa
  6. Câu hỏi của anh Khuê rât hay và nhiều người muốn biết. Nhưng hình như 1 chou là 10,000 ức, tức là 1 triệu triệu (12 số không - trillion). Thanks.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu có thể, xin quý vị tìm đọc Giai phẩm Xuân Việt Báo Giáp Ngọ 2014 (mà tác giả này là chủ biên từ 10 năm nay), có loạt bài về Nhật Bản và Đông Á.

      Trong những ngày tới sẽ trình bày một số khía cạnh về Nhật Bản rất đáng cho Việt Nam,

      Chúc mừng năm mới.

      NXN

      Xóa
    2. Dạ vâng, cám ơn anh Lê Minh. Tôi nhầm 1chou 兆 là 10,000 ức chứ không phải là 10,000 triệu.

      Vũ Đăng Khuê

      Xóa